Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

Món quà không mong đợi



Màn duyệt binh hoành tráng theo đúng thông lệ trên Đại lộ Champs-Elysees nức tiếng tưởng nhớ ngày phá ngục Bastille, đánh dấu sự khởi đầu của cuộc cách mạng 1789 như vẫn giữ nguyên những hình ảnh về một nước Pháp cường quốc của Châu Âu và thế giới.

Những màn trình diễn ấn tượng trong ngày Quốc khánh chưa thể khiến người dân Pháp quên lãng về một nền kinh tế đang xuống dốc.


Ở góc độ khắt khe nhất, giang sơn hình lục lăng đã và vẫn có vị thế đặc biệt trên bản đồ chính trị, kinh tế toàn cầu. Không chỉ từ cuộc cách mạng dân chủ đưa nhân loại vào một tuổi mới cách đây 224 năm, Paris luôn có những đóng góp to lớn với vai trò một rường cột kiên cố của Châu Âu trong nhiều thập kỷ qua. Bài diễn văn của Tổng thống Francois Hollande trong lễ mừng Quốc khánh lần thứ 224 đã nhắc đến cuộc chiến tại giang san Mali xa xôi nhằm tiễu trừ các phần tử khủng bố có can dự với Al-Qaeda như một chiến tích lớn nhất của quân đội Pháp trong năm qua. Chắc chắn không có quan điểm nào phản bác lại niềm tự hào ấy của nước Pháp. Tuy nhiên, những nhận định đầy lạc quan của ông chủ Điện Elysee về mai sau của nền kinh tế tổ quốc có nhẽ chưa thể khiến người dân Pháp khuây khoả lo lắng về những gì đang diễn ra hằng ngày. Ngay trước thềm lễ kỷ niệm Quốc khánh, Fitch đã "tặng" nước Pháp món quà không mong chờ khi quyết định hạ bậc tín nhiệm của nước này từ mức AAA xuống còn AA+. Nợ công ngày một cao, triển vọng tăng trưởng mịt mờ và thất nghiệp tăng nhanh là những căn do khiến cơ quan đánh giá tín dụng lừng danh Fitch theo gót Standard & Poor's và Moody's tỏ tường sự thất vọng với nền kinh tế lớn thứ hai Châu Âu.

Không tỏ ra có chút tán đồng nào với tuyên bố của Bộ trưởng Tài chính Pháp Pierre Moscovici rằng tăng trưởng kinh tế nước này sẽ đạt mức 0,1% trong năm 2013 và 1,2% trong năm 2014, Fitch có nhận định hoàn toàn trái ngược. Hãng này cho rằng, quê hương của Hoàng đế Napoleon lẫy lừng không có "nhịp" để thắng lợi đà suy giảm của quý thứ hai liên tục trong chu kỳ suy thoái lần ba. Nhiều khả năng Pháp đấu nhận điểm âm đến 0,3% trong năm nay và phải vậy lắm mới có thể đạt mức 0,6% trong năm 2014. Hầu như thường một tuần nào mà không có một nhà máy phải đóng cửa, tiêu dùng giảm xuống mức thấp nhất kể từ khi chỉ số này ra đời năm 1972 đã đề đạt rõ ràng thực trạng kinh tế Pháp. Người dân phải thắt chặt hầu bao khi cuộc sống khó khăn và xài đắt đỏ trong khi hoạt động sinh sản khôn xiết yếu ớt đã vặn ngược cót của chiếc mô tơ kéo nền kinh tế tổ quốc hình lục lăng khỏi vũng lầy. Người dân thiếu niềm tin và tăng trưởng thiếu động lực. Các định chế tài chính quốc tế đều tỏ ra quan ngại trước cam kết của Paris sẽ bằng mọi giá đưa thâm hụt ngân sách xuống mức dưới 3% vào năm 2015, sau khi đã được gia hạn thêm 2 năm. Cái khó của chính quyền Tổng thống F.Hollande là nước Pháp hiện có ăn xài công chiếm tới 57% GDP và nợ công được dự báo có thể lên 96% GDP vào năm 2014. Bất kỳ động thái nào để giảm gánh nặng tài chính này đều sẽ động chạm đến các chính sách tiền lương, cắt giảm nhân lực, an sinh từng lớp hay tái cơ cấu một số lĩnh vực. Mà trong hoàn cảnh người dân đã “khó thở” với áp lực của nền kinh tế tụt dốc, tỷ lệ thất nghiệp đã lên đến ngưỡng kỷ lục 10,9% trong tháng 5 vừa qua, mức cao nhất trong vòng 15 năm thì mọi sự thay đổi cũng đồng nghĩa với việc gây ra những hậu quả tầng lớp nặng nề.

Tuy nhiên, Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) cho rằng, dù đớn đau, nước Pháp vẫn phải làm một cuộc cách mạng nữa nếu không muốn bị tụt lại phía sau. Mức lương cao, gánh nặng thuế khóa lớn khiến sức cạnh tranh của doanh nghiệp Pháp yếu hơn rất nhiều so với nhiều quốc gia Châu Âu. Những khuyến nghị về việc cần tự do hóa nền kinh tế, giảm chi phí cần lao để thúc đẩy tăng trưởng và việc làm, cải cách lương hưu, giảm tiền đóng góp tầng lớp của người cần lao... Từng được Ủy ban Châu Âu gửi tới Điện Elysee trong bản yêu cầu dài 9 trang, gấp đôi so với năm ngoái. Xem ra, ngay cả Châu Âu cũng đã vô cùng sốt ruột trước sự giật lùi của trụ cột thứ hai. Duy chỉ có Tổng thống F.Hollande vẫn tràn trề tin tưởng.# Khi khẳng định nước Pháp sẽ chứng kiến sự bình phục vào nửa sau nhiệm kỳ của ông. Thế nhưng, tăng trưởng không thể chỉ dựa vào những cam kết bằng lời. Những con số cụ thể sẽ là câu đáp thuyết phục nhất mà vị tổng thống đang bị mất tín nhiệm nghiêm trọng và một nội các có tới 8 thành viên là triệu phú của Pháp sẽ phải thực hành nếu không muốn bị trả giá thêm nữa bằng chính sinh mệnh chính trị của mình.